Holly đă không c̣n là cô bé 
    Holly nữa mà đă trở thành cô gái trẻ mảnh khảnh duyên dáng từ lâu đă quên 
    mất những điều đáng sợ thời tuổi thơ. Cô vẫn tiếp tục công việc mang hoa đến 
    cho người bạn già của ḿnh và mỗi đêm trước ngày Giáng Sinh cô vẫn đi vào 
    trong rừng tối hái những bông hoa holly để trang hoàng cho nhà của Ni-cô-la 
    vào ngày Giáng Sinh
    
    Vào giữa trưa, khi cô đến ngôi nhà, cô nhận thấy sao im lặng và trống vắng 
    như không có Ni-cô-la làm việc nơi chiếc ghế dài và không có khói tỏa ra từ 
    ống khói.
    
    Cô bước nhẹ nhàng vào trong ngôi nhà lạnh giá và khẽ mở cửa pḥng ngủ của 
    ông,
    
    "Làm sao mà ông quá mệt mỏi đến nỗi nằm ngủ với bộ áo quần này." Cô khẽ nói 
    một ḿnh. Bởi v́ dáng dấp khuôn mặt tṛn nằm đó, vẫn c̣n mặc bộ màu đỏ, đôi 
    ủng màu đen và chiếc mũ vẫn c̣n đội trên đầu. "hoa holly của ông đây" cô gái 
    th́ thầm, cúi người về phía Ni-cô-la
    
    Thế rồi với một tiếng thét cô đánh rơi những nhành hoa đỏ trên người ông và 
    chạy ra ngoài một cách hoảng hốt. Đó giây phút Holly nhận ra những ǵ phải 
    đến đă xảy ra và cô đứng cạnh ông nức nở, "Ni-cô-la tội nghiệp. Sao ông lại 
    phải chết đi? Tất cả chúng cháu đều yêu mến ông rất nhiều mà." Cô nhẹ nhàng 
    sắp những bông hoa holly xung quanh giường rồi chạy ra ngoài trời tuyết nước 
    mắt chảy dài trên mặt, cô gọi to những người dân làng.
    
    Vài người chạy đến lắng nghe cô nói. Những người đàn bà th́ thầm nức nở, 
    "Ông ấy đă mất rồi" và ôm thật chặt những đứa trẻ của họ, như thể để an ủi 
    chúng v́ chúng đă mất một người bạn thân yêu nhất. Những người đàn ông tránh 
    nh́n vào mắt nhau v́ không người đàn ông nào muốn thấy những giọt nước mắt. 
    "Vâng, ông chết rồi" họ cùng thở dài hết sức thương cảm.
    
    "Ai chết thế mẹ" Ni-cô-la phải không?" bọn trẻ hỏi.
    
    "Ông sẽ không đến thăm chúng ta vào Giáng Sinh nào nữa phải không?
    
    Và các ông bố bà mẹ phải quay đi v́ họ không dám nói ra câu nói đáng sợ ấy, 
    "Ừ Ni-cô-la chết rồi"
    
    Những chiếc chuông rung lên, ngôi làng tràn ngập bóng tối đêm Giáng Sinh đó. 
    Vixen và gia đ́nh của chúng rên rỉ trong chuồng, những bông hoa holly đỏ rực 
    vẫn nằm đó, trên trái tim nhân hậu trong bộ đồ màu đỏ.