| NGƯỜI NGHỆ SĨ CỦA ĐẤT VÀ 
    LỬA  Trong số ít 
    người làm điêu khắc ở Khánh Ḥa, chỉ duy nhất Đoàn xuân Hùng chọn chất liệu 
    đất nung cho các tác phẩm nghệ thuật của ḿnh. Tại hai cuộc triển lăm mỹ 
    thuật khu vực Nam miền Trung và Tây Nguyên năm 2003 và 2004, hai tác phẩm 
    Cầu phúc và Làng gốm của anh đều nhận được giải thưởng của tỉnh Khánh Ḥa và 
    giấy khen của Hội Mỹ thuật Việt Nam.  Lửa nóng, nước nguội. Ai cũng sợ 
    lửa hơn sợ nước – Thế nhưng, Đoàn xuân Hùng đă chọn một thử thách dám chơi 
    với lửa của nghệ thuật đất nung. Từ chất liệu đất sét, qua nhiều năm nghiên 
    cứu, thử nghiệm; Đoàn xuân Hùng đă “khống chế” được ngọn lửa và tạo ra những 
    tác phẩm nghệ thuật đẹp.  Vào một ngày đầu năm 2005, chúng 
    tôi có dịp đến thăm xưởng điêu khắc của anh tại xă Vĩnh Ngọc, thành phố Nha 
    Trang - Mà, theo cách nói của người dân địa phương đó là “một ngôi nhà cổ 
    mới xây!”. Ấn tượng đập vào mắt chúng tôi là ngôi nhà hai tầng, để gạch trần 
    kiến trúc theo lối cổ cách tân, có những bức phù điêu bằng đất nung tô điểm 
    cho ngôi nhà một nét độc đáo rất riêng. Giữa những ngổn ngang đất sét, 
    tượng, phác thảo … Đoàn xuân Hùng đă giải thích lư do anh chọn nơi này làm 
    xưởng điêu khắc:  - Vùng này dọc theo sông Cái Nha 
    Trang, tôi đă dùng đất sét ở đây là loại đất phù sa cổ làm chất liệu cho 
    những tác phẩm nghệ thuật của ḿnh. Tháp Bà Nha Trang cũng nằm dọc theo sông 
    Cái; qua nhiều năm nghiên cứu về văn hóa Chăm, đời sống của người Chăm trong 
    cộng đồng dân tộc Việt …, tôi nghĩ ngày xưa người Chăm đă dùng chất liệu đất 
    giống như ở đây để làm nên những công tŕnh kiến trúc và những tác phẩm nghệ 
    thuật.  Sinh năm 1960 tại Nha Trang, Đoàn 
    xuân Hùng đă trải qua nhiều nghề trước khi đến với điêu khắc. Anh cho biết: 
    “Từ nhỏ tôi đă say mê đất – hồi ấy tôi học lớp 3 ở trường Giuse Nghĩa Thục, 
    ngày nào tôi cũng tranh thủ đi học sớm ngang qua chùa Linh Thứu để ngắm say 
    sưa 2 ông thợ đắp h́nh con ngựa mà không hề biết đó là một đam mê tiềm ẩn. 
    Lớn hơn một chút tôi lại say mê những bức tranh vẽ. Tôi cũng biết làm thơ, 
    soạn nhạc, đánh đàn, đánh trống, biết vẽ … Đến năm 13 tuổi tôi thấy ḿnh ở 
    trong đất và tôi bắt đầu nặn tượng; chỉ là chơi thôi, chủ yếu để tặng bạn 
    bè, vậy mà đến giờ có người vẫn c̣n giữ. Tốt nghiệp phổ thông tôi học ngành 
    cơ khí và làm nghề này một thời gian. Trong thời gian này, tôi luôn khắc 
    khoải, đó không phải là ḿnh. Thế rồi, khát khao mănh liệt đến với điêu 
    khắc, tôi quyết định ra Huế học 1 năm dự bị ở đại học Mỹ thuật Huế, sau đó 
    học đại học Mỹ thuật TP.HCM. Ra trường tôi về giảng dạy ở trường trung cấp 
    Văn hóa Nghệ thuật Khánh Ḥa. Được hai năm, bạn bè ở thành phố mời tham gia 
    các công tŕnh của xưởng trường Đại học Mỹ thuật. Tôi đă làm nhiều công 
    tŕnh ở khắp các tỉnh thành trong cả nước. Mục đích chính để học hỏi kỹ 
    thuật, rèn luyện tay nghề và cũng không loại trừ mục đích mưu sinh. Đối với 
    tôi, những kiến thức trong trường đại học là nền tảng để phát huy khả năng 
    sáng tạo nên tác phẩm; mười năm làm tượng đài là khoảng thời gian tôi học 
    rất nhiều điều. Ở tuổi 40 tôi quyết định “rẽ lối”, và đă chọn đất nung làm 
    ngôn ngữ chất liệu để thực hiện những tác phẩm mang tính văn hóa Việt Nam. 
    Khi nói đến đất nung người ta thường liên tưởng đến những vật liệu dân dụng 
    như: b́nh, vại, ḷ, lu…; ít ai đưa chất liệu này lên một giá trị nghệ thuật 
    cao hơn. Đây là một thể lọai khó, ngoài việc tạo h́nh c̣n phải xử lư phần 
    hậu kỳ; nung như thế nào để tác phẩm có được những màu đẹp theo ư muốn, nâng 
    cao giá trị nghệ thuật về h́nh thức lẫn chất liệu”.  Sau hai năm với rất nhiều thử 
    nghiệm, đến nay những tác phẩm của Đoàn xuân Hùng đă đạt theo mong muốn của 
    anh. Anh có thể tính cách pha chế đất và có thể khống chế được ngọn lửa bằng 
    sự kết hợp cách nung truyền thống của người Kinh và cách nung lộ thiên của 
    người Chăm. Anh nói: “Tôi đă tự t́m ra cách thức nung riêng, tạo được màu 
    sắc cho tác phẩm qua lửa. Do tính chất co ngót của vật liệu đất sét, để có 
    được một tác phẩm mang tính nghệ thuật và kỹ thuật đẹp rất khó; phải biết ở 
    nhiệt độ nào tác phẩm sẽ có những màu ǵ, giữ lửa ra sao để tác phẩm không 
    bị phá hủy, phải đoán biết tác phẩm có khả năng bị hư ở chỗ nào, khắc phục 
    ra sao … Một công việc rất cực nhọc và khó khăn, vừa phóng khoáng, lại vừa 
    tỉ mỉ… Bởi thế ban đầu có đến 30 học tṛ, nhưng giờ đây chỉ c̣n một “ – 
    (Cười).  Có thể thấy những tác phẩm của 
    Đoàn xuân Hùng là một sự kết hợp giữa hai nền văn hóa Chăm –Việt. Khoảng hơn 
    50 tác phẩm hiện có của anh phần lớn thể hiện 3 chủ đề: t́nh mẫu tử, t́nh 
    yêu và thiếu nhi: Chắp cánh, Mẹ Chăm, Ngước cao, Nũng nịu, Bập bênh, Hoài 
    vọng, Mộng mơ…. “Tôi thích chọn chủ đề về t́nh mẫu tử và h́nh tượng người 
    phụ nữ v́ đất là một chất liệu dân gian có thể tạo nên những tác phẩm nghệ 
    thuật dễ thụ cảm với mọi người. Và h́nh tượng người mẹ, người phụ nữ, thiếu 
    nhi hay những mảng đề tài dân gian Việt Nam có thể lột tả được điều tôi muốn 
    nói lên từ đất. Ai cũng có một thời ấu thơ được người mẹ chấp cánh bay cao, 
    mẹ tập con đứng, tập con đi, mẹ là người đầu tiên giúp con khám phá ra bao 
    hạnh phúc và niềm vui cuộc sống và mẹ giúp con thực hiện những ước mơ trong 
    đời. Mẹ tượng trưng cho đất – đất mẹ”.  Ngoài ra, Đoàn xuân Hùng c̣n có 
    những tác phẩm mang tính lễ hội như: người đánh trống baranưng, thầy cúng, 
    người thổi kèn saranai…, vừa hiện thực vừa huyền thoại, có cảm giác ta mới 
    gặp h́nh ảnh này hôm qua, nhưng cũng có thể nằm ở đâu đấy trong tiềm thức. 
    Anh kể: “ Tôi làm những tác phẩm về nghi thức tra hồn trong lễ hội Rifamiga 
    của văn hóa Chăm hầu không kịp ghi lại khi đi thực tế, nó đă ở trong đầu và 
    cảm xúc tuôn trào ra đôi tay”.  Hàng trăm phác thảo chưa làm, tự 
    đặt cho ḿnh chỉ tiêu 20 phác thảo mỗi tháng. Đoàn xuân Hùng ngày ngày miệt 
    mài lao động trong căn “nhà cổ” bên ḍng sông cái Nha Trang. Từ phác thảo 
    trên giấy, t́m bố cục trên đất và hoàn thiện tác phẩm theo kích thước muốn 
    làm… công việc rất nhiều. Tượng đất nung của anh hiện nay có mặt nhiều nước 
    trên thế giới. Vốn là một người “cầu toàn”, anh nói: “Tôi vẫn theo dơi những 
    tác phẩm của ḿnh hiện giờ đang ở đâu và người ta sử dụng như thế nào. Rất 
    may mắn những người mua tượng của tôi đều là những người yêu thích cái đẹp 
    từ đất và lửa“.  Với lịch sử gần một vạn năm của 
    nghệ thuật gốm đất nung qua nhiều thế hệ người Việt Nam, Đoàn Xuân Hùng – 
    người dám chơi với lửa đă kế tiếp cuộc hành tŕnh khó khăn này với mong muốn 
    những tác phẩm của ḿnh có thể đi xa hơn, như một cách chuyển tải thông điệp 
    của cuộc sống: T́nh đất và T́nh người.  Anh đă kết thúc câu chuyện với 
    tôi bằng một nụ cười thật hiền: “Người ta chỉ an tâm khi t́m thấy chính 
    ḿnh. Bạn thấy đấy, những năm tuổi 20, tác phẩm của tôi quằn quại, khắc khổ, 
    nhưng đến giờ th́ đă b́nh yên”. Đào Thị Thanh Tuyền  |