| HOÀNG HÔN XANH CỦA MỘT 
    “ÔNG GIÀ”.    Thư viện 
    tỉnh nằm trên con đường đẹp nhất thành phố - một ngôi nhà cũ, có kiến trúc 
    Pháp, giữa một khuôn viên xanh đầy những cây bàng, cây cổ thụ, mặt quay về 
    hướng biển, quanh năm gió lộng gió.  Pḥng đọc báo lúc nào cũng đông 
    khách, ở đó có đầy đủ những báo, tạp chí trong Nam, ngoài Bắc, báo ngoại văn 
    …… Khách đến thư viện đọc báo riết rồi quen nhau, từ cô thủ thư dễ thương 
    đến những chàng sinh viên, bác cán bộ già về hưu ….. Quen thuộc đến mức cô 
    thủ thư thuộc ḷng sở thích đọc báo nào, thời gian nào đến thư viện của 
    khách ….. Tủ báo ngoại văn có một độc giả ngày nào cũng ghé đến, đọc hết báo 
    này đến báo khác từ tiếng Anh đến tiếng Pháp. Điều thú vị và gợi ṭ ṃ cho 
    cánh trẻ chúng tôi là độc giả thường xuyên này năm nay đă 73 tuổi, đó là bác 
    Lê Quang Du, thành viên Câu lạc Bộ những người nói tiếng Pháp ở Nha Trang, 
    năm 1999 bác Du nhận được giải thưởng ở một cuộc thi thơ bằng tiếng Pháp với 
    một chuyến đi Pháp 3 tuần.  Tháng 3/1999, Bộ văn hóa thông 
    tin, Hội nhà văn Việt Nam cùng Ban Liên lạc văn hóa Pháp tổ chức một cuộc 
    thi thơ bằng tiếng Pháp có tên là “Printemps de Poets” (Mùa xuân của các thi 
    sĩ), đối tượng tham dự là tất cả mọi người, mọi lứa tuổi trên toàn quốc, 
    tuyển chọn theo ba khu vực: Bắc, Trung, Nam. Tại Hội đồng sơ tuyển Nha Trang 
    có 70 người dự thi của các tỉnh: Khánh Ḥa, Phú Yên, Đắc Lắc. Ở ṿng sơ 
    tuyển mỗi người làm một bài thơ bằng tiếng Pháp không quá 15 câu b́nh chú 
    một bức tranh vẽ, và bác Du được giải nhất. Ṿng hai mỗi người phải chọn một 
    bài thơ trong tập thơ 24 bài của 12 thi sĩ Pháp trường phái siêu thực, để 
    đọc và trả lời các câu hỏi của Ban giám khảo (gồm có 3 người Pháp và 2 người 
    Việt). Bác Du đă đọc bài thơ “Bacbara” của Jacques Prévert. Sau đó mỗi người 
    đọc một bài thơ của ḿnh sáng tác bằng tiếng Pháp. Bài thơ bác Du đọc là 
    bài: “Mon Passe – temps Favori” (Thú tiêu khiển ưa thích của tôi), bài này 
    của bác đă được đăng trong báo Courrier du Vietnam. Và bác là một trong ba 
    người được tuyển chọn đi tham dự ṿng chung khảo tại Hà Nội (hai người kia 
    là sinh viên).  Tại Hà Nội, ṿng chung khảo có 
    hai môn thi viết và vấn đáp, môn thi viết phải trả lời 20 câu hỏi, ở môn vấn 
    đáp mỗi thí sinh phải đọc một bài thơ tiếng Pháp, đóng một vai một trong 
    những vở kịch của Raymond Queneau trước 400 khán giả và Ban giám khảo (5 
    người Pháp và 5 người Việt ). “Về đích” cuối cùng là chọn một phong b́, 
    trong đó có 5 từ tiếng Pháp và làm một bài thơ có 5 từ đó trong ṿng một 
    giờ. Bác Du đă làm bài thơ “Notre Amour” (T́nh yêu của chúng ta) trong ṿng 
    15 phút, bác là một trong 6 người được giải thưởng với một chuyến đi Pháp 
    (Từ sau chuyến đi Pháp này, bác Du đă viết rất nhiều bài báo đăng trên báo 
    Courrier du Vietnam). Bài thơ Notre Amour của bác Du như sau:  Ne crois pas que notre amour soit 
    passager  Personne n’en a eu vent, c’est 
    notre secret  Au temps de détresse  Il suffit d’une caresse  Et l’éphémère devient l’éternité.
     Tạm dịch:  Em đừng nghĩ rằng mối t́nh của 
    chúng ta thoáng qua  Không ai biết, điều đó là bí mật 
    của chúng ta  Lúc gặp khó khăn hoạn nạn  Chỉ cần sự âu yếm  Và phù du đă trở thành vĩnh cửu.
     Thật là thú vị với một bài thơ 
    rất “t́nh” của một người đă 73 tuổi. Không những làm thơ bằng tiếng Pháp hay 
    tiếng Việt mà năm ngoái bác c̣n tham gia dịch bài thơ chữ Hán “Triêu từ bạch 
    đế thành” trên báo Người cao tuổi. Hiện bác là thành viên của Câu lạc bộ thơ 
    nhạc Ponagar tại Nha Trang.  Tuổi già gắn liền với những đêm 
    mất ngủ, bác Du cho biết: “Khi nào không ngủ được, thay v́ uống một viên 
    thuốc, bác thường đọc thơ: từ những bài thơ Việt Nam cho đến thơ Đường, thơ 
    cổ điển Pháp, và làm thơ …”.  Thành phố nhỏ nhắn và êm đềm, 
    khuôn viên thư viện buổi chiều gió từ biển thổi vào làm hàng cây cổ thụ xào 
    xạc tiếng lá, tuổi già của bác Du thật êm đềm nhưng vẫn thật xanh với t́nh 
    yêu con người, t́nh yêu thiên nhiên ḥa vào trong thơ - một hoàng hôn vẫn 
    c̣n xanh lắm…….  Đào Thị Thanh Tuyền  |