| 
    Thử tinh. Nhị Tường 
      
    Vâng, đó là một con 
    chuột cái thành tinh. Đầu tiên, nó bé xíu bằng một trái me hai đốt. Tôi bắt 
    gặp nó lần đầu tiên khi nó uống trộm chút sữa ca cao thừa trên bàn học. Lông 
    nó đen thui và dài, cái đuôi chẻ làm đôi như cái ná , có lẽ nó đă gặp một 
    tai nạn nào đó lúc chào đời. Chính nhờ cái đuôi chẻ ra như chảng ná mà tôi 
    dễ dàng nhận ra nó bất cứ lúc nào. 
    Nó đă đến từ nơi nào tôi không hề biết và 
    đă  sống “độc thân” đâu đó trong tủ sách của tôi và sống nhờ vào những thức 
    ăn quà vặt thừa tôi để sót lại trên bàn: chuối, bánh ḿ, đường, những thức 
    uống và cũng ăn cả xà bông thơm nữa. Không những thế,  nó c̣n  tha đi một ít 
    thứ  mà tôi không hay biết ḿnh bị mất trộm. Và cứ như thế, nó lớn lên dần 
    theo ngày tháng. 
    Một  hôm, giữa lúc khuya, tôi nghe tiếng nó 
    “túc” trong hộc giày dép, tôi t́m và đuổi nó ra khỏi pḥng. Sau một lúc yên 
    ắng, lại nghe tiếng nó túc. Tôi chợt nhớ các cụ xưa hay bảo khi chuột túc 
    th́ có tin vui. Thế là tôi buông tha cho nó. Sáng hôm sau, có ông bác ở dưới 
    quê lên cho quà và tiền. Kể ra con chuột cũng đáng thưởng công, nó đă tự 
    thưởng cho nó một quả chuối và đang lôi lệch xệch vào dưới tủ. Đến lúc đó 
    tôi mới nhận ra rằng nó đă khá lớn, không c̣n như một trái me hai đốt nữa mà 
    to như một con chuột cống , vẫn cái đuôi chẻ đôi lúc này trông càng rơ rệt 
    hơn. Bác tôi thấy nó liền bảo “đập chết đi”, dường như nghe được nó cong 
    đuôi chạy tuốt vào gầm giường... 
    Thế rồi nó bặt tăm, hơn một tháng trời tôi 
    không hề thấy nó, những mẩu bánh vụn trên bàn vẫn c̣n nguyên, chuối và xà 
    pḥng thơm cũng không bị mất trộm nữa.Tôi cũng quên bẵng nó. Bỗng dưng nó 
    xuất hiện và nặng nề hẳn, “à có lẽ  lâu nay mày đi “theo trai” “ Tôi nghĩ 
    thế . Nó ăn cắp đồ ăn nhiều hơn lúc trước .  
    Một hôm, em trai tôi đi t́m đôi giày , mới 
    phát hiện một lũ chuột con đỏ hỏn, loi ngoi, kêu chít chít trong tủ giày. 
    Thế là em tôi dùng kẹp gắp than, gắp từng con một tẩm dầu lửa và đốt một 
    cách thích thú, Đêm hôm đó , con chuột mẹ về  không thấy bầy con, nó đă điên 
    cuồng t́m kiếm khắp nơi. Tuy chẳng ưa ǵ nó nhưng tiếng nó rên rỉ ( những 
    tiếng rít nho nhỏ) làm tôi cũng xót xa.Có hủ bơ thừa tôi cố t́nh để ngỏ 
    nhưng vẫn không thấy dấu tích nó động đến. Hậu quả là hôm sau, áo quần của 
    em tôi bị cắn tơi tả, từng cái một đều lủng lỗ. Em tôi càng quyết tâm tiêu 
    diệt nó hơn. Nhưng rồi nó lại bặt tăm sau lần đó. 
    Một thời gian sau nó lại trở về chắc chuẩn 
    bị cho lần sinh nở tiếp theo , lần này nó chọn kho đồ cũ sau nhà làm tổ ấm. 
    Khi phát hiện ra không hiểu sao tôi lại không giận mà thương nó quá, v́ lần 
    sinh nở đầu nó đă bị chết cả bầy con, lần này th́ cũng không biết được số 
    phận của ḿnh ra sao, nghĩ vậy tôi lại để cho nó một chút thức ăn thừa gần 
    nơi nó ở. Ban đầu nó không ăn, chắc sợ mắc phải bả chuột, măi sau nó lại ăn 
    và đôi lúc lại dắt cả bầy con ra ăn nữa. 
    Tết đến,  mọi người đua nhau làm bánh bông 
    lan ,tôi cũng thức khuya làm bánh , không ngờ sau một đêm ngủ dậy , tôi thấy 
    ở chân giường có một đống bánh bông lan , tôi hốt hoảng đi t́m thúng bánh 
    ḿnh vừa làm hôm qua , lạ quá, vẫn c̣n nguyên, c̣n bánh này,  con chuột đă 
    tha từ nhà người khác về cho tôi. Có lẽ v́ nó thấy tôi đă thức khuya để làm 
    loại bánh này. Tôi cho tất cả vào thùng  rác. Ai mà ăn được thứ bánh ấy?. 
    Đêm hôm sau, ngay dưới gầm bàn tôi là một xấp vải đen. Lại là quà của con 
    chuột rồi, không biết nó tha ở đâu mà đem trả, tôi mang ra cho bà gánh nước 
    cạnh nhà.  
    Ngày tôi đi lấy chồng , trước hôm rước dâu,  
    một ổ  bánh cưới 3 tầng  được đem về. Đêm ấy, con chuột đă kéo cả họ hàng ra 
    quậy nát ổ bánh, kem bê bết khắp nền nhà. Aùo dài cưới bị cắn rách ở bên tay 
    áo. Mặc cho những sự cố ấy, đám cưới vẫn tiếp tục. Pḥng tôi được khóa lại, 
    tôi xách vali lên xe hoa không quên dành lại cho con chuột một hũ gạo nhỏ 
    không đậy nắp. 
    Một tuần sau, 
    tôi cùng chồng trở về nhà cũ , tim thắt lại khi nghe em trai tôi báo tin đă 
    tiêu diệt một con chuột cái lớn, cái đuôi chẻ làm đôi. Tôi vào pḥng, hủ gạo 
    vẫn c̣n nguyên, tôi buồn bă đậy nắp lại. Đêm đó, khi đang ngủ, tôi bỗng nghe 
    có tiếng ǵ đó rất quen thuộc, tôi trở dậy , chẳng thấy ǵ ngoài hủ gạo bị 
    bật nắp. Bên trong là một tờ vé số , sáng hôm sau tôi t́nh cờ ḍ thấy tờ vé 
    số trúng 30.000 đồng  5/12/1995             |