| 
    NGƯỜI CHA 
    
    Björnstjerne 
    Björnson 
       Người 
    đàn ông trong câu chuyện là một người giàu có và có thế lực nhất trong giáo 
    xứ. Tên ông là Thord Overaas. Một ngày nọ ông xuất hiện trong pḥng làm việc 
    của cha xứ, dáng cao, vẻ mặt tha thiết. “Con vừa có một đứa con trai” ông 
    nói” Con muốn được làm lễ rửa tội cho nó” “Nó sẽ được đặt tên ǵ?” “Finn, thưa cha” người cha đáp “Thế c̣n những người đỡ đầu?” Tên những đỡ đầu cũng được đề cập 
    đến và họ là những người họ hàng của Thord vốn là những người có đạo đức 
    nhất trong giáo xứ. “C̣n điều ǵ nữa không”. Cha xứ 
    ngước lên hỏi. Người nông dân ngần ngại giây 
    lát. “Con rất mong muốn chỉ một ḿnh 
    nó rửa tội mà thôi”, cuối cùng ông nói. “Vào ngày thứ mấy trong tuần?” “Thứ bảy tới, vào lúc 12 giờ 
    trưa” “C̣n ǵ nữa không” Cha xứ hỏi. “Thưa không c̣n ǵ nữa ạ”, người 
    nông dân cuốn chiếc mũ và chuẩn bị ra về. Thế rồi cha xứ đứng dậy. “Tuy 
    nhiên, có một điều thế này; cha xứ nói và bước đến trước mặt Thord, cầm tay 
    Thord và nh́n sâu vào mắt ông: “Chúa ban phát đứa trẻ là ban phát phúc lành 
    cho con đó!”   Vào một ngày 16 năm sau đó, Thord 
    lại xuất hiện trong pḥng làm việc của cha xứ một lần nữa.   “Quả thật, con chẳng thay đổi 
    chút nào, Thord ạ” cha xứ nói v́ thấy không có một vẻ ǵ thay đổi nơi người 
    đàn ông. “Đó là bởi v́ con không có điều 
    ǵ phiền muộn” Thord trả lời. Cha xứ không b́nh luận ǵ nhưng 
    sau một lúc ngài hỏi: “Tối nay có việc ǵ vui vậy?” “Tối nay con đến v́ con trai của 
    con sẽ được làm lễ kiên tín vào ngày mai” “Nó là một cậu bé sáng láng” “Con sẽ không cảm ơn cha đến khi 
    nào mà con nghe được nó sẽ đứng thứ mấy trong nhà thờ ngày mai” “Nó sẽ đứng đầu tiên” “Con nghe rồi, và đây là 10 đô la 
    dành cho cha” “Cha có thể làm cho con điều ǵ 
    hơn nữa?” cha xứ nói mắt nh́n Thord chăm chăm. “Thưa không c̣n ǵ nữa ạ” Thord ra về.   Tám năm nữa trôi qua, rồi một 
    ngày nọ, tiếng ồn ào vang lên bên ngoài pḥng làm việc của cha xứ, nhiều 
    người đàn ông đang đến, dẫn đầu là Thord, bước vào pḥng trước tiên.   Cha xứ ngước lên và nhận ra ông 
    ta. “Chiều nay con đến có việc ǵ 
    quan trọng vậy Thord” “Con đến để nhờ cha rao hôn phối 
    cho con trai con, nó sẽ cưới Karen Storliden, con gái của Gudmund người đang 
    đứng cạnh con đây” “Vậy à, đó là cô gái xinh đẹp nết 
    na nhất trong giáo xứ đấy” “Họ cũng nói thế” người nông dân 
    trả lời, tay bứt bứt  tóc. Cha xứ ngồi một lúc như thể đang 
    nghĩ lung một điều ǵ đó, đoạn ghi những cái tên vào sổ mà không nói ǵ 
    thêm, những người đàn ông kư tên vào bên dưới. Thord đặt 3 đô la lên trên 
    bàn. “Cha chỉ cần một là đủ rồi”. Cha 
    xứ nói “Con biết rơ điều đó; nhưng nó là 
    đứa con trai duy nhất của con, con muốn làm việc này thật hậu hĩ” Cha xứ cầm lấy tiền. “Đây là lần thứ ba con đến đây v́ 
    lợi ích của con trai con đấy Thord ạ” “Vâng, nhưng giờ đây con đă hoàn 
    thành nhiệm vụ đối với nó”. Thord nói, gấp ví lại chào từ biệt và bước ra. Những người đàn ông chậm răi đi 
    theo ông. Hai tuần lễ sau đó, một ngày b́nh 
    lặng và yên tĩnh, người cha và đứa con đang chèo thuyền băng ngang qua hồ, 
    đến nhà Storliden để sắp xếp việc cưới xin. “Miếng ván này không an toàn” 
    người con nói và đứng thẳng dậy từ chỗ anh đang ngồi. Cùng một lúc mạn thuyền tṛng 
    trành anh chới với ngă ra khỏi thuyền với một tiếng thét. “Nắm lấy mái chèo!”. Người cha la 
    lên  Nhưng sau khi gắng sức vài lần 
    người con trờ nên cứng đờ. “Đợi một chút” người cha thét 
    lên, và bắt đầu chèo về hướng đứa con trai. Khi đó đứa con lộn một ṿng, nh́n 
    cha một lúc lâu rồi ch́m xuống. Thord gần như không tin vào điều 
    đó; ông giữ cho thuyền đứng yên, nh́n đăm đắm vào nơi đứa con trai đă ch́m 
    xuống như thể ông tin chắc rằng nó sẽ trồi lên một lần nữa. Ở đó chỉ có vài 
    cái bọt tăm, rồi vài cái bọt tăm nữa, và cuối cùng một cái bọt tăm lớn đă vỡ 
    ra, mặt hồ trở lại phẳng lặng, trong sáng như một tấm gương. Trong ṿng ba ngày đêm người ta 
    nh́n thấy người cha cứ chèo thuyền ṿng quanh nơi đó mà chẳng chịu ăn uống 
    hay nghỉ ngơi ǵ cả; ông đă vớt được thi thể của đứa con trai. Măi đến sáng 
    ngày thứ ba ông mới t́m thấy nó, ông vác nó đi qua những ngọn đồi về đến 
    vườn nhà ḿnh.   Khoảng một năm sau kể từ ngày đó, 
    một đêm mùa thu khuya khoắt, cha xứ nghe thấy tiếng ai đó bên ngoài cố t́m 
    cách đẩy chiếc then cửa. Cha xứ mở cửa và nh́n thấy một người đàn ông cao 
    gầy, tóc bạc trắng bước tới cúi chào. Cha xứ nh́n ông thật lâu trước khi 
    nhận ra. Đó là Thord. “Sao con đến muộn thế?” cha xứ 
    nói và vẫn đứng yên trước mặt ông. “Vâng, muộn quá rồi”. Thord nói 
    và ngồi xuống.   Cha xứ cũng ngồi xuống, dường như 
    chờ đợi. Một khoảng yên lặng thật lâu sau đó. Cuối cùng Thord nói: “Con có đem theo một thứ mà con 
    muốn tặng cho người nghèo; con muốn nó được xem là tài sản mang danh nghĩa 
    con trai của con”   Ông đứng dậy đặt tiền lên bàn và 
    lại ngồi xuống. Cha xứ đếm số tiền đo.ù “Đây là một món tiền lớn”, cha xứ 
    nói. “Đó là một nửa mảnh vườn của con. 
    Con đă bán nó ngày hôm nay” Cha xứ ngồi lặng yên một lúc lâu. 
    Cuối cùng ngài khẽ hỏi: “Bây giờ con định làm ǵ ,Thord? “Một điều ǵ đó tốt hơn”   Họ cùng ngồi đómột lúc, Thord 
    ngồi với đôi mắt nh́n xuống ảm đạm, cha xứ cứ nh́n măi Thord. Chẳng bao lâu 
    cha xứ nói nhẹ nhàng và chậm răi: “Cha nghĩ con trai của con cuối 
    cùng đă mang đến cho con một niềm hạnh phúc thật sự” “Vâng, con cũng nghĩ thế” Thord 
    ngước lên nói và hai ḍng lệ lớn từ từ lăn xuống trên má. Nhị Tường 
dịch |