Lời ngỏ


Truyện dịch


Truyện ngắn


Truyện thiếu nhi


Nghệ thuật sống


Những bài viết khác


Tạp Bút


Sách


Liên lạc


 

 

 

 

Nghệ thuật sống

Nhị Tường dịch


 

Vì sao những người mẹ lại khóc

“Sao mẹ khóc?” Cậu bé hỏi mẹ.

"Bởi vì mẹ là mẹ". Người mẹ trả lời.

“Con không hiểu”. Cậu bé nói

Mẹ ghì chặt cậu và nói: “Con sẽ không bao giờ hiểu được”

Giây lát cậu bé hỏi cha tại sao mẹ dường như hay khóc vô cớ.

“Tất cả các bà mẹ đều khóc vu vơ vậy đó con ạ” , đó là tất cả những gì người cha có thể trả lời.

Cậu bé lớn lên trở thành một trang nam nhi nhưng vẫn tự hỏi vì sao các bà mẹ lại khóc. Cuối cùng cậu hỏi Trời: “Thưa ngài, tại sao các bà mẹ lại khóc dễ dàng như thế”

Trời đáp: “Anh thấy đấy, khi ta tạo ra các bà mẹ thì họ rất đặc biệt rồi. Họ có đôi vai mạnh mẽ đủ để gánh vác tất cả những gánh nặng của thế gian này, tuy nhiên đôi vai cũng đủ mềm mại để người khác tựa vào. Ta cho họ một sức mạnh nội tại để mang nặng đẻ đau, một sức bền bỉ để kiên trì dù người khác buông trôi và vẫn chăm sóc được gia đình mặc cho họan nạn bệnh tật mà không một lời ta thán. Ta cho họ một trái tim nhạy cảm để yêu thương  những đứa con bất chấp hòan cảnh nào ngay cả lúc những đứa con đã làm tổn thương họ quá đáng. Sự nhạy cảm này còn giúp họ chăm sóc cho những đứa bé ngang ngạnh và chia sẻ những băn khoăn của những đứa trẻ mới lớn. Ta cho họ nước mắt để họ tùy nghi sử dụng khi cần thiết để vơi đi phiền muộn . Đó là điểm yếu duy nhất của họ, bởi đó là những giọt lệ rơi vì nhân loại

Nhị Tường dịch

 


Nghệ thuật sống


Home

Khởi đăng: 20/4/2002 - Cập nhật: 8/3/2007