Lời ngỏ


Truyện dịch


Truyện ngắn


Truyện thiếu nhi


Nghệ thuật sống


Những bài viết khác


Tạp Bút


Sách


Liên lạc


 

 

 

 

Nghệ thuật sống

Nhị Tường dịch


 

NGƯỜI MẸ ĐƯỢC TẠO RA NHƯ THẾ NÀO?

Vào lúc Thượng Đế sáng tạo ra người mẹ, ngài đă mất hết sáu ngày làm việc không ngơi nghỉ. Một thiên thần xuất hiện và nói: “tại sao ngài lại mất quá nhiều thời gian cho tạo vật này thế?”

Và Thượng Đế đă trả lời, “Ngươi có thấy ta đầu tư vào đấy không? Một tạo vật là có thể giặt tẩy được, nhưng không phải là chất dẻo; có thể hoạt động, vận hành được chỉ cần bằng cà phê đen hoặc thức ăn thừa; có một vạt áo để có thể chứa đủ ba đứa trẻ cùng một lúc, có một nụ hôn có thể chữa lành từ một vết xước nơi đầu gối hoặc một trái tim tan nát, và có 6 đôi tay”

Thiên thần sửng sốt trước tiêu chuẩn này: “Sáu đôi tay! Không lư nào!

Thượng Đế trả lời: “Ồ, sáu đôi tay chưa phải là vấn đề. Người mẹ c̣n cần phải có 3 đôi mắt.”

“Và đó là kiểu mẫu tiêu chuẩn?” Thiên thần hỏi.

Thượng Đế gật đầu, “ Chính thế, phải có một đôi mắt có thể nh́n xuyên qua cánh cửa đang đóng khi mẹ hỏi những đứa con của ḿnh đang làm ǵ dù đă biết trước rồi. Một đôi mắt khác ở phía sau đầu để người mẹ biết ḿnh cần điều ǵ. Và đôi mắt thứ ba ở đây ngay trước mặt, dơi theo đưá con lầm lạc, biểu lộ sự cảm thông và yêu thương nó mà không cần nói một lời nào”

Thiên thần cố ngăn Thượng Đế lại: “Thế là quá nhiều công việc cho một ngày rồi. Xin Ngài nghỉ tay để ngày hôm sau để làm nốt”

“Nhưng ta không thể” Thượng Đế phản đối, “Ta đă gần hoàn thành  xong tạo vật vốn rất gần gũi với trái tim của ta. Mẹ là người có thể tự chữa lành bệnh cho ḿnh VÀ có thể nuôi một gia đ́nh sáu người chỉ cần nửa cân thịt cũng như bồng và tắm cho một đứa trẻ lên chín”

Thiên thần tiến lại gần hơn và sờ vào người mẹ, “Nhưng ngài đă tạo ra người mẹ này mềm quá”.

“Bà rất mềm mại” Thượng Đế đồng ư, “nhưng ta sẽ làm cho bà dẻo dai. Ngươi sẽ không thấy có điều ǵ mà bà không hoàn thành hoặc không chịu đựng nổi“

“Thế người mẹ có thể suy nghĩ được chứ” Thiên thần hỏi.

Thượng Đế trả lời: “Bà không những có thể suy nghĩ được mà c̣n có lư trí và khả năng giải quyết nữa”

Thế rồi thiên thần nhận thấy một điều ǵ đó liền với tay sờ vào má của người mẹ: “Tiếc thật, h́nh như ngài đă làm thủng một lỗ ṛ rồi. Có lẽ ngài đă cố nhồi quá nhiều vào trong này.

“Đó không phải là lỗ ṛ đâu” Thượng Đế nói. “Đó là nước mắt”

“Nước mắt để làm ǵ thế? Thiên thần hỏi.

Thương Đế đáp: “Nước mắt là cách mà người mẹ diễn tả niềm vui, nỗi buồn, sự thất vọng, nỗi đau đớn, sự cô đơn, nỗi thống khổ và niềm kiêu hănh của bà”

Thiên thần quá xúc động: “Ngài thật là thiên tài, Ngài đă nghĩ mọi điều tận t́nh cho tạo vật này. Thậm chí ngài đă tạo ra nước mắt!”

Thượng Đế nh́n thiên thần mỉm cười và nói: “Ta e rằng ngươi lại sai lần nữa, anh bạn ạ. Ta tạo ra người phụ nữ này, nhưng chính bà đă tạo ra giọt lệ đấy!”

Từ internet

Nhị Tường dịch

 


Nghệ thuật sống


Home

Khởi đăng: 20/4/2002 - Cập nhật: 23/9/2003