Lời ngỏ


Truyện dịch


Truyện ngắn


Truyện thiếu nhi


Nghệ thuật sống


Những bài viết khác


Tạp Bút


Sách


Liên lạc


 

 

 

 

Nghệ thuật sống

Nhị Tường dịch


 

Tôi là Cô Gái Bánh rán 

Hồi ở trường đại học, tôi đă có một công việc ngoài giờ tại một quán nhỏ nơi khu phố đó là quán bán cà phê và bánh rán. Nằm ở dăy nhà nơi có hàng chục chiếc xe buưt dừng lại, v́ vậy quán của tôi là nơi “đỡ ḷng“ cho những người đi vé tháng, họ ở đó chờ đợi chuyến xe của ḿnh.

Tôi rót cà phê vào trong những chiếc ly giấy và nhẫn nại chờ những người khách đến, họ thường chỉ qua chiếc tủ kính và nói: “không, không phải cái đó, cái ở hàng thứ ba ḱa”

Mỗi buổi chiều vào khoảng 4 giờ, một nhóm học sinh tiểu học thường ào vào trong quán,  bận rộn, ồn ào. Người lớn liếc nh́n thấy đông đúc và đi luôn. Tôi cũng chẳng phiền ḷng khi bọn trẻ đợi xe buưt bên trong quán, nơi ấm áp và khô ráo. Tôi cũng không làm việc v́ hoa hồng, bởi v́, đôi khi một đứa trẻ chỉ có 25 xu để xài

Tôi trở nên biết khá rơ về bọn trẻ. Những đứa con gái lớn hay kể tôi nghe về bạn trai của chúng, những đứa nhỏ hơn th́ nói chuyện về trường lớp của chúng và cho tôi xem những bức vẽ chúng đă vẽ trong lớp. Những đứa con trai th́ ngược lại, chúng không chọn tôi để chia sẻ những điều bí mật, nhưng ngày ngày vẫn ở trong quán để đợi xe buưt đến.

Thỉnh thoảng tôi đưa cho họ tiền khi tấm vé xe bị mất, nhưng luôn luôn được hoàn lại vào ngày hôm sau.

Khi trời có tuyết rơi, lũ trẻ và tôi luôn luôn chờ một cách lo âu khi xe đến muộn. Chúng gọi điện cho cha mẹ và báo rằng chúng vẫn an toàn. Đến giờ đóng cửa, tôi đóng của lại nhưng lũ trẻ và tôi vẫn ở trong quán ấm áp để đợi xe.

Tôi luôn bán được nhiều bánh rán vào những ngày có tuyết.

Tôi rất yêu những người bạn hàng trẻ này, nhưng tôi không bao giờ nghĩ rằng tôi đóng một vai tṛ quan trọng trong cuộc sống của chúng cho đến một buổi chiều thứ bảy, một chuyện đă xảy đến_ một người đàn ông dáng vẻ đường bệ bước vào quán và hỏi có phải tôi là cô gái đă làm việc ngày ngày vào khoảng bốn giờ không. Tôi thừa nhận, và ông tự giới thiệu là cha của hai đứa trẻ mà tôi rất yêu mến _ một trai một gái.

“Tôi muốn cô biết rằng tôi rất biết ơn những ǵ cô đă làm cho những đứa trẻ. Tôi rất lo lắng khi bọn trẻ phải đón xe buưt về nhà. Thật quí hóa khi chúng có thể đợi ở đây và cô đă trông chừng chúng”

Tôi hơi phật ư. Tôi nói với ông điều đó chẳng có ǵ lớn lao cả, chỉ v́ tôi thích lũ trẻ.

“Không, cô không hiểu ư tôi. Khi chúng ở với cô gái bánh rán, tôi biết là chúng ất an toàn. Đó là một ân huệ lớn, tôi vô cùng biết ơn.

V́ vậy tôi là Cô gái bánh rán, tôi không chỉ đón nhận lấy một cái tên, mà nhận lấy một sứ mạng.

 

Giờ đây , tôi nghĩ về tất cả những người đă trông chừng cho lũ con tôi khi chúng chập chững bước vào đời. Nhiều người trong số họ tôi chưa bao giờ nghe nói đến và vài người tôi biết được v́ t́nh cờ. Thật ngạc nhiên khi biết được cuộc sống của lũ con khi chúng không ở cạnh ḿnh. Trong quá tŕnh chúng đến và đi, chúng đă tạo một t́nh thân thiết với những người lớn, và những người lớn ấy đă trở thành “Những Cô Gái Bánh Rán

Cũng giống như những thanh niên ở sân trượt băng, đă giúp con tôi gọi điện về nhà và trả lời điện thoại cho người mẹ đă quá quẩn trí.

"Tôi đang t́m hai đứa con sinh đôi. Chúng trông ... Chúng giống nhau như hệt, chúng nói rằng chúng đang ở sân trượt băng của các anh"

"Vâng, chúng đang ở đây. Chúng đến thăm chị của tụi nó. Bà có cần tôi nhắn ǵ lại với tụi nó không?

Hoặc người tài xế xe buưt đă chở con gái tôi và dừng lại cuối lộ tŕnh lúc đă quá khuya nhưng vẫn không để cho con tôi xuống xe đến khi tôi đến và chở nó về.

"Ồ, bác ấy luôn làm như thế mẹ à.Bác ấy nói rằng trạm dừng này vắng vẻ quá, bác sẽ không an tâm nếu không đứng lại đây đợi với con. Bác ấy biết mẹ đang trên đường đến đón con đấy."

Hoặc là những viên cảnh sát tốt bụng thương những đứa trẻ về nhà khi trời mưa khi tôi đang làm việc _ thậm chí cả ngày hôm sau chuông điện thoại cứ reo từ những người hàng xóm ṭ ṃ

"Có phải là có chiếc xe cảnh sát đậu trước nhà chị tối qua không?"

Đó không phải là xe cảnh sát. Đó là một Cô Gái Bánh Rán

Từ Reader's Digest

Nhị Tường dịch

 


Nghệ thuật sống


Home

Khởi đăng: 20/4/2002 - Cập nhật: 23/9/2003