|    
          KHI 
          TRẺ KHÔNG CHỊU ĐI HỌC 
            Mỗi 
          ngày khi  phải đi học, Daigo Yanagawa nói với mẹ: “con không muốn đi 
          học đâu”. Cậu thường giả bộ buồn ngủ hoặc đang đọc sách khi nghĩ rằng 
          sắp chuẩn bị đi học. “Điều ǵ đang diễn ra vậy nhỉ?”Makiko, 
          người mẹ lo âu tự hỏi. Cậu con trai bé nhỏ ghét đến trường ngay trong 
          ngày đầu tiên và đến sáu tháng sau cậu cũng không hề thay đổi quan 
          điểm.  Hầu 
          như tất cả trẻ em thường kêu ca về trường học. Nhưng theo các nhà tâm 
          lư về hành vi th́ có từ 5 đến 10 phần trăm trẻ em rất ghét đến trường. 
          "Nếu một đứa trẻ dường như buồn bă hay lo lắng về việc đi học, giả đ̣ 
          ốm để được ở nhà, thường gác một bên chuyện học hành và từ chối kể về 
          những hoạt động ở trường, bạn nên lưu tâm đến". Maria Teresa 
          Gustilo-Villasor, nhà tâm lư học nhi khoa ở Trung tâm Y Học Makati ở 
          manila nói. "May 
          thay, bạn luôn có thể giải quyết được vấn đề này_ đôi khi lại rất dễ 
          dàng". Trong trường hợp của Daigo, Makiko để ư rằng cậu đă gặp khó 
          khăn khi chơi đùa trong những nhóm lớn. Chị tṛ chuyện với những phụ 
          huynh khác, rồi mời một số bạn cùng lớp đến chơi với cậu ở nhà. Một sự 
          tương tác mới đă mang lại những kết quả tốt. Daigo giờ đây đă rất vui 
          và hào hứng khi đến trường.  Dưới 
          đây là những lư do phổ biến nhất mà trẻ ghét trường học_ và những 
          chiến lược để đem trẻ trở về con đường dẫn đến thành công.   
          Nỗi lo âu Một 
          trong những nỗi lo lắng làm cho trẻ không muốn đến trường đó là sự lo 
          lắng bị cách biệt. Điều này xảy ra thường xuyên trong những thời điểm 
          có những cú sốc trong gia đ́nh hoặc khi trẻ mới bắt đầu nhập học một 
          ngôi trường mới. 
          Không may, các phụ huynh có thể bồi thêm những nỗi lo lắng cho trẻ 
          bằng những cách xử sự của họ. Với những đứa trẻ nhỏ hơn, hăy xem thử 
          cách bạn chào từ biệt trong những ngày đầu đến trường. Một câu nói 
          mạnh mẽ: “Chúc con một ngày thật ngoan, bố (mẹ) sẽ đón con lúc 4 giờ 
          30” th́ sẽ động viên trẻ nhiều hơn là câu: “Đừng có lo lắng nhé, bố sẽ 
          có mặt ở đó sau 10 phút nếu con cần đến bố.”  Bác 
          sĩ  Cynthia Leynes, một nhà tâm lư nhi khoa ở Trung tâm Y Học St Lukes 
          ở Manila, chữa bệnh cho một bé gái 8 tuổi không chịu đi học vào tháng 
          thứ 2 sau khi nhập trường mới. Để cố giải quyết vấn đề, mẹ của bé gái 
          đă phải nghỉ việc để có thể theo con có mặt ở trường. "Đứa trẻ vẫn 
          bướng bỉnh và không vui" bác sĩ Leynes nói, "sự hiện diện của người mẹ 
          đă làm tăng thêm sự lo lắng cách biệt của đứa trẻ;  bởi v́ điều đó 
          chứng tỏ rằng người mẹ đă quá lo lắng cho con gái của ḿnh". Đến lúc 
          người mẹ nhận ra ḿnh đă làm vấn đề thêm trầm trọng, và quyết định ở 
          nhà th́ với sự động viên của giáo viên và của những bạn cùng lớp chơi 
          với bé, và bé đă có bạn, nỗi sợ hăi biến mất và bé trở nên ḥa nhập 
          cùng với bạn bè. Bạn 
          có thể giúp trẻ chế ngự được những t́nh huống sợ hăi việc kiểm tra ở 
          lớp _ bằng cách diễn tập lại ở nhà. Giúp trẻ làm được những công việc 
          lớn bớt nản chí bằng cách chia thành những phần nhỏ có thể giải quyết 
          được. Hăy giúp trẻ thay thế ư nghĩ “ ḿnh sắp thất bại” bằng ư nghĩ “ 
          ḿnh có thể xử lư được”   
          Sự cô đơn 
          Nhiều trẻ không thích đến trường bởi v́ không có bạn. Điều này có thể 
          xảy ra trong trường hợp con bạn luôn đơn độc, giả vờ ốm để tránh sinh 
          hoạt với lớp hoặc phải nộp tiền để chiếm cảm t́nh. Thông thường th́ 
          những vấn đề này có thể giải quyết bằng những hỗ trợ về kỹ năng giao 
          tiếp. Rupa Murghai, chuyên gia tư vấn hocï đường ở New Delhi cho biết: 
          "Có thể dạy một đứa trẻ cách nh́n thẳng vào mắt người khác và nói năng 
          tự tin. Bạn có thể dạy cho trẻ một vài phương thức làm quen, ví dụ 
          như  " Ḿnh tên là Najib, c̣n bạn? bạn có muốn chơi không?" Một 
          số giáo viên khéo léo có thể tạo điều kiện cho học sinh điều chỉnh 
          những yếu điểm này. Gustilo Villasor nói: Tôi thường gợi ư các giáo 
          viên nên để những đứa trẻ đơn độc đó ngồi cạnh những học sinh yếu hơn, 
          ví dụ trong giờ toán chẳng hạn, điều đó sẽ làm tăng ḷng tự tin và tự 
          trọng của trẻ, và sẽ giúp trẻ làm bạn với nhau.   
          Bị bắt nạt Một 
          vài trẻ thỉnh thoảng không muốn đến trường v́ chúng sợ. Nếu con của 
          bạn có vẻ trầm lặng và lo âu,  có một vài học sinh bỗng dưng kém tự 
          tin, trẻ đó có thể là nạn nhân của sự bắt nạt. Lời khuyên thông dụng 
          cho trường hợp này là hăy dạy cho trẻ tính quả quyết. Những trẻ quả 
          quyết với bọn bắt nạt có thể kết thúc việc bị ức hiếp. Những đứa trẻ 
          bị bắt nạt nên ngay lập tức thông báo với giáo viên và nên gần với 
          những người bạn để được bảo vệ, tránh những nơi mà bọn bắt nạt lai 
          văng. Khi người mẹ của bé trai 9 tuổi ở Hongkong khám phá ra  cậu bé 
          đang bị bắt nạt, chị lặng lẽ mời kẻ bắt nạt đó về nhà dùng bữa, xem 
          phim hoạt h́nh trên ti vi và chơi điện tử. Kẻ bắt nạt đó liền thôi bắt 
          nạt và chẳng bao lâu chúng trở thành những người bạn,  và luôn t́m 
          kiếm nhau mỗi khi nghỉ giải lao.   
          Vấn đề về thể chất 
          Nhiều lời kêu ca của trẻ xuất phát từ những vấn đề thể chất: “chẳng 
          hạn như trẻ luôn bị cho là lười biếng, trong những vấn đề dù trẻ rất 
          cố gắng nhưng vẫn không thể nào vượt qua đủ điểm”  Một 
          cơn động kinh đă để lại di chứng làm hỏng thị lực mắt bên phải cho một 
          đứa bé trai 10 tuổi ở trường tiểu học tại Hongkong . Cậu bé không thể 
          làm bài tập ở nhà và rất bồn chồn lo lắng trong lớp, thường khi quấy 
          rầy những học sinh khác bằng cách rời chỗ của ḿnh để chép bài trên 
          bảng. “ Khi giáo viên nhận ra những vấn đề của cậu liền đổi cậu lên 
          ngồi phía trước th́ việc học hành của cậu tiến triển hơn” Vấn 
          đề thị lực phổ biến một cách đáng ngạc nhiên, v́ vậy các phụ huynh nên 
          hết sức quan tâm để phát hiện ra dấu hiệu của vấn đề này. Trong khi 
          đọc trẻ có nhắm mắt nghiêng đầu hay rời khỏi chỗ ngồi không? Trẻ có 
          đặt sách quá gần mắt hơn khoảng cách từ khuỷu tay đến các đốt ngón tay 
          không? Trẻ có phàn nàn bị ngứa mắt, nhức đầu hay chóng mặt sau khi 
          thực hiện những công việc tỉ mỉ không? Nếu có như vậy, hăy đưa trẻ đi 
          khám thị lực. Vài 
          học sinh rất khó khăn trong việc nghe được giáo viên nói. Hăy đưa trẻ 
          đến gặp bác sĩ thính học nếu trẻ gặp trục trặc trong việc nhận biết âm 
          thanh, lẫn lộn âm thanh hoặc hỏi những câu đă được trả lời rồi. 
          Những đứa trẻ có khiếm khuyết, trong học tập thường bị thất bại và tỏ 
          vẻ lơ đăng. Chúng có thể không thể nào nhớ những hoạt động đơn giản, 
          như số điện thoại, các mẫu tự a,b,c hoặc t́nh tiết của câu chuyện mà 
          chúng được nghe hoặc nhận ra rằng giáo viên đang gọi ḿnh. Nếu bạn 
          nghi ngờ con ḿnh bị bất lực trong học tập, hăy đến gặp chuyên gia tâm 
          lư giáo dục để được thẩm định lại khả năng.   
          Về tinh thần Điều 
          ǵ nếu con bạn cứ thường kêu ca là một giáo viên bất công? Thỉnh 
          thoảng giải pháp thật là đơn giản. “Tổ chức những cuộc gặp gỡ bên 
          ngoài giờ học, bữa cơm trưa hoặc những hoạt động khác như  thể thao 
          picnic nhằm cho giáo viên và học sinh có thể hiểu nhau hơn sẽ giải 
          quyết được vấn đề này. Nói khác hơn, những sinh hoạt lành mạnh vẫn rất 
          cần thiết.  Cô 
          bé 5 tuổi Lee Sweet Lin ở Singapore đă không chịu đến trường sau khi 
          đi nhà trẻ  ít lâu . Bố mẹ bé đưa con đến chuyên gia tâm lư và phát 
          hiện ra vấn đề. Với sự dỗ dành bé đă kể với nhà tâm lư rằng bé không 
          có năng lực hiểu được nhanh chóng những hướng dẫn  và  giáo viên đă la 
          mắng bé và gọi bé là “đồ ngu”. Họ 
          quyết định cho bé chuyển trường nơi có giáo viên hiểu được bé yếu ngôn 
          ngữ. Chẳng bao lâu bé đă có một giáo viên mới và một cái nh́n mới hơn 
          về trường học. Nên 
          nhớ rằng, trẻ biết cách làm cho bố mẹ chống lại giáo viên. V́ vậy nếu 
          con bạn kể một câu chuyện kinh dị về trường học, đừng máy móc tin rằng 
          đó là sự thật. Hăy thảo luận với giáo viên, hiệu trưởng. Một khi bạn 
          xác định được nguyên nhân v́ sao con bạn ghét trường học, bạn đă gần 
          như có thể t́m ra giải pháp rồi đó 
          (Theo Reader’s Digest ) 
    Nhị Tường dịch   |