| Cảm nhận b́nh yên 
     Nhị Tường 
     5/2/2008   Hôm 
    nay, 29 Tết. Tất bật và chúi mũi trong bếp chuẩn bị cho buổi tất niên chiều 
    nay. Đầu hơi ong ong nhức và vài điều bất như ư làm tôi cảm thấy thật phiền 
    năo. Buổi trưa, thư giăn một chút bằng cách ngắm nghía bạn bè đón tết qua 
    blogs. Chợt đọc thấy những ḍng chữ của một cô gái Iran. (*)  Sao họ c̣n ưu tư?  Hôm nay, tôi chắc rằng có một 
    người mẹ hôn con ḿnh ở Thụy Điển hoặc Libya  Hôm nay tôi chắc rằng có một 
    cô gái t́m được t́nh yêu của ḿnh ở nước Anh hay Pakistan  Hôm nay tôi chắc rằng vẫn là 
    một ngày tuyệt đẹp cho ai đó ở Ấn Độ hoặc Italia  Hôm nay, tôi chắc rằng có một 
    người ông ngắm cháu ḿnh đang ngủ yên ở Châu Phi hay nước Mỹ  Hôm nay, tôi chắc có ai đó t́m 
    thấy niềm tự hào cho cuộc sống của ḿnh, ở nước Nhật hoặc nước Đức  Hôm nay, tôi chắc rằng có một 
    người vợ ở Iraq hoặc Ba Lan , hạnh phúc đón người chồng trở về nhà  Hôm nay, tôi chắc rằng có một 
    học sinh với niềm phấn khởi khi học được những điều mới lạ, ở nước Úc hoặc 
    nước Ả Rập  Hôm nay, tôi chắc rằng ở nước 
    Nga hay Thổ Nhĩ Kỳ có một nhạc sĩ viết nên những bài ca hay nhất của ḿnh
     Hôm nay, tôi chắc rằng có 
    người chị chọc đứa em trai ḿnh cười như nắc nẻ ở Trung Quốc hay Cuba 
     Hôm nay, tôi chắc rằng có một 
    nhà văn có thể chắp bút thành văn cho những ḍng tư tưởng trác tuyệt của 
    ḿnh ở Iran hoặc Hy Lạp  Hôm nay, tôi chắc rằng một vũ 
    công sẽ biểu diễn rất đẹp ở nước Áo hoặc Lebanon  Hôm nay, tôi chắc rằng có một 
    đôi uyên ương làm lễ cưới ở nước Algeria hay Angola  Hôm nay, tôi chắc rằng có một 
    người mẹ vừa sanh đứa con đầu ḷng ở Bỉ hoặc Thụy Sĩ  Hôm nay, tôi chắc rằng có một 
    đứa bé bập bẹ tiếng nói đầu tiên ở Bosnia hay Brazil  Hôm nay, tôi chắc rằng có một 
    sinh nhật thứ 18 của một đứa trẻ ở Canada hay Colombia  Hôm nay, tôi chắc rằng có vài 
    đứa bé t́m thấy người bạn đầu tiên của đời ḿnh ở Malaysia hay Afghanistan.
     ….  Thế nhưng, tôi cũng chắc rằng, 
    hôm nay  Có nhiều người ở những quốc 
    gia ấy không dám tin chắc rằng những người thân yêu của ḿnh có thể sống sót 
    lành lặn trở về từ cuộc chiến tranh phi lư với một đất nước khác.  Một bài viết như thơ, nhẹ 
    nhàng lặng lẽ, nhưng có lẽ đong đầy nước mắt. Tôi chợt cảm nhận được sự b́nh 
    yên của cuộc sống ḿnh, b́nh yên trong công việc, b́nh yên trong gia đ́nh, 
    b́nh yên bên những người thân, và quan trọng nhất là đất nước b́nh yên...
     Blog, đa phần là nơi để chia 
    sẻ những niềm vui, nhưng có lẽ vẫn không thiếu những trang chứa đầy nỗi buồn 
    và âu lo. Xin nguyện cầu cho tất cả mọi người đều được nhiều lần, nhiều lần, 
    cảm thấy b́nh yên.    Why should they be worried?
     I’m sure that a mother has 
    kissed her child in Sweden or Libya, today.  I’m sure that a girl has found 
    her love in England or Pakistan, today.  I’m sure it has been someone’s 
    best day in life, in India or Italy, today.  I’m sure a grandfather has 
    enjoyed watching his grandchild at sleep in Africa or America, today. 
     I’m sure someone has found 
    something in life to be proud of, in Japan or Germany, today.  I’m sure a wife has become 
    happy seeing her husband back home, in Iraq or Poland, today.  I’m sure a student has enjoyed 
    learning some new things in Australia or Arabia, today.  I’m sure a musician has 
    written one of his best songs in Russia or Turkey, today.  I’m sure a sister has made her 
    little baby brother laugh in china or Cuba today.  I’m sure a writer has been 
    able to put one of his noblest thoughts in words, in Iran or Greece today.
     I’m sure a dancer has 
    performed a beautiful dance in Austria or Lebanon, today.  I’m sure that a couple has 
    married in Algeria or Angola today.  I’m sure that a mother has 
    gave birth to her first child in Belgium or Switzerland, today.  I’m sure that a little baby 
    has said his first word in Bosnia or Brazil, today.  I’m sure that it has been a 
    teenager’s 18s birthday in Canada or Colombia, today.  I’m sure some baby has found 
    his first friend in Malaysia or Afghanistan today.  …..  But I am also sure that there 
    are people in some of these countries who are not sure if their dear ones 
    are coming back home healthy and alive from a stupid war with another 
    country, today  (* )Nguồn: 
    http://blog.360.yahoo.com/blog-hTPlUVcncrAdQTZOxgLeq06dNA--?cq=1&p=4    |